Hình thành gu sống không phải là “làm cho đẹp đời sống” – mà là làm cho đời sống trở nên trung thực hơn.
Đó là hành trình quay về với bản thể, kiên nhẫn tinh lọc từng lựa chọn nhỏ mỗi ngày, cho đến khi ta có thể nhìn vào không gian sống, những mối quan hệ, nhịp thở của mình… và mỉm cười: “Đây là cuộc đời hợp với linh hồn mình. Không hoàn hảo, nhưng không phải diễn. Và đủ để mình tự hào gọi đó là: gu sống của riêng mình.
“Có gu” là biết rõ cái gì phù hợp với mình, từ cách ăn mặc, nơi sống, sách đọc, người chơi đến cả… loại nước mắm ưa thích. Nó là sự chọn lọc có chủ đích, không chạy theo đám đông hay theo xu hướng.
Có những lúc ta bước vào một căn phòng và lập tức thấy lòng mình dịu xuống. Không phải vì đồ đạc đắt tiền, cũng không phải vì trang trí cầu kỳ. Chỉ là ánh sáng vừa đủ, một chậu cây nhỏ nép bên cửa sổ, chiếc ghế được đặt đúng vị trí để người ngồi có thể thở sâu hơn một chút. Và ta hiểu mơ hồ: “Ở đây, có một người thật sự biết mình muốn sống thế nào.” Đó chính là dấu vết của gu sống.
Gu sống không phải là chuyện “sành điệu” hay “hợp thời”. Gu sống là câu trả lời rất riêng cho những câu hỏi tưởng chừng đơn giản:
Ở tầng bên ngoài, gu sống có thể hiện qua cách ta ăn mặc, chọn nhà, chọn quán cà phê, chọn sách, chọn nhạc. Nhưng ở tầng sâu hơn, gu sống là thẩm mỹ của nội tâm – là chuẩn mực riêng về cái gì là “đẹp”, là “xứng đáng”, là “đáng để hiện diện trong đời mình”.
Khi những sợi chỉ này xoắn lại, ta không còn bị cuốn đi bởi đám đông dễ dàng như trước. Ta bắt đầu biết dừng lại, hít một hơi thật sâu và tự hỏi:“Việc này có thật sự hợp với mình không, hay mình chỉ đang sợ… khác người?”
Từ đó, gu thẩm mỹ không chỉ làm đời sống “đẹp mắt” hơn, mà còn chạm tới bốn tầng sâu nhất: nội tâm, sức khỏe, mối quan hệ và tài chính.
Hình thành gu sống không phải là “làm cho đẹp đời sống” – mà là làm cho đời sống trở nên trung thực hơn.
Đó là hành trình quay về với bản thể, kiên nhẫn tinh lọc từng lựa chọn nhỏ mỗi ngày, cho đến khi ta có thể nhìn vào không gian sống, những mối quan hệ, nhịp thở của mình… và mỉm cười: “Đây là cuộc đời hợp với linh hồn mình. Không hoàn hảo, nhưng không phải diễn. Và đủ để mình tự hào gọi đó là: gu sống của riêng mình.
Nói cách khác, “Có gu” là biết rõ cái gì phù hợp với mình, từ cách ăn mặc, nơi sống, sách đọc, người chơi đến cả… loại nước mắm ưa thích. Nó là sự chọn lọc có chủ đích, không chạy theo đám đông hay theo xu hướng.
Gu sống là thẩm mỹ tâm hồn. Người sống có gu không chọn cái đang nổi, họ chọn cái hợp bản thể. Họ biết thế giới này đủ tiếng ồn rồi, nên họ sống như bản nhạc lặng lẽ nhưng có chiều sâu. Gu có thể liên quan đến thẩm mỹ sống, cá tính, tự chủ lựa chọn. Bạn có thể tạo “bản đồ gu” cá nhân trên phương diện thời trang, không gian sống, quan điểm sống…
Người biết mình sẽ biết mình hợp gì, cần gì, dị ứng với điều gì, từ đó chọn lựa có chủ đích, không sống bốc đồng. Có gu không chỉ là mặc đồ hợp thời, mà là sống đúng tần số cá nhân. Người biết mình sẽ chọn kiểu tóc, không gian sống, công việc, bạn bè đúng năng lượng, từ đó toát ra "khí chất".
Người chưa biết mình thường mặc theo trend, sống theo lời góp ý của... người không sống thay mình.
Khi bạn biết mình là ai, bạn sẽ biết điều gì thuộc về mình, và gu sống bắt đầu hình thành như một dấu vân tay độc nhất.
Thay vì cố gắng “hợp gu” người khác, hãy trở thành phiên bản khiến họ phải để tâm. Thay vì sợ bị lãng quên, hãy sống sao để có mặt hay không cũng tạo ra sự khác biệt. Tập trung vào chính mình không phải là ích kỷ. Đó là cách bạn xây một nền móng đủ vững để đứng vững, dù ai đến hay đi. Và rồi đến một lúc, bạn sẽ không cần tìm người đồng hành. Vì chính chất lượng của con người bạn sẽ tự động thu hút đúng người, đúng cơ hội, đúng thời điểm.
Th.sĩ Nguyễn Thị Minh Lý - Chuyên gia Tư vấn huấn luyện Nội tâm
Từ khóa:
#Có gu #Khi bạn biết mình là ai, bạn sẽ biết điều gì thuộc về mình, và gu sống bắt đầu hình thành như một dấu vân tay độc nhất. ##sống_có_chất ##sống_có_gu ##có_gu